Miễn 100% phí hồ sơ du học Nhật + Tặng 5~9 triệu/bạn

Wednesday, September 5, 2018

Đoán mộng: Giấc mơ thứ 3

Vì sao phải giải mã giấc mơ? Vì giấc mơ cũng là một phần cuộc đời, nếu bạn không ghi chép lại thì nó sẽ biến mất đi mãi mãi. Có những biến cố mà nếu ghi chép lại vào nhật ký thì sẽ hay hơn. Trang này thực chất là trang nhật ký thôi, có điều, là nhật ký công khai. Như thế, bạn có thể chia sẻ kiến thức cho người khác vì:

"Chia sẻ kiến thức là động lực của tiến bộ"

Các bạn có thể tiến bộ, sống vui vẻ và hạnh phúc, hơn nữa còn có thể thành công, cuộc sống sẽ bớt đi những tư tưởng yếm thế, những tiếng than khóc và hơn nữa là ... các câu chuyện đạo đức giả do phức cảm tự ti tạo ra. Như thế, sẽ không cần phải hối tiếc về cuộc đời. Chẳng phải chúng ta ngán nhất là những người vừa sống vừa sỉ vả người khác hay sao?

Những người sống và sỉ vả thường là những người không hiểu tiềm thức của mình, không biết mình thật sự muốn gì, nên không có sự thanh thản trong tâm hồn, chỉ muốn kiếm được nó từ người khác, những người mà sớm muộn họ cũng không ưa và sẽ sớm sỉ vả thôi.

Giải mã giấc mơ cũng là cách để nuôi dưỡng tâm hồn mơ mộng và đầu óc bay bổng chứ sao.

Giấc mơ thứ 3: Bị bạn giấu đồ ăn trong tiệc họp lớp
Hình như là cuộc họp lớp cấp hai rất nhiều đồ ăn ngon như tiệc buffet. Có một khay như nửa con heo lớn đã quay lên rất ngon và tôi cẩn thận lấy một dẻ thịt tươi ngon, mọng nước, mềm mại bỏ vào khay cùng một số đồ ăn khác và bọc màng bọc thực phẩm lại. Phen này sẽ ngon lắm đây, tôi tự nhủ thế. Nhưng đến cuối buổi, tôi không tài nào tìm lại được khay đồ ăn của mình để ăn nữa. Mà tôi ngờ rằng, người bạn tôi ở đó đã giấu đi, không biết là để trêu đùa hay chiếm làm của riêng.

Quả thật gần đây tôi có gặp lại bạn cấp hai thật. Nhưng trong mơ thì mọi thứ là biểu tượng, chứ không phải thật sự là nhân vật thật. Giấc mơ chỉ mượn nhân vật thật ngoài đời để kể câu chuyện tiềm thức mà thôi.

Giấc mơ này cũng chứa đựng uẩn ức nào đó. Vậy uẩn ức đó là gì? Tôi thật sự muốn gì mà tôi không biết?

Uẩn ức ở đây là sự cay cú do miếng ngon bị giấu đi mất, hay bị lấy đi mất và tôi không còn ăn được nữa. Vì tôi đã để miếng ngon đến cuối và mất đi, nên tôi hối tiếc vì điều đó. Nghĩa là, tôi mong rằng "giá mà mình không để miếng ngon đến cuối".

Quả đúng là như vậy nhỉ! Bạn phải trải nghiệm mọi thứ khi còn trẻ, khi chưa thành công, thậm chí, khi không mấy hạnh phúc, chứ không phải đợi thành công rồi, có tiền rồi, mới trải nghiệm.

Thật sự là tôi luôn bận mà không trải nghiệm thứ mình muốn. Tôi luôn tự nhủ: Khi nào mình xong việc, khi nào thành công trải nghiệm sau.

Điều này làm tôi hối tiếc từ tận sâu tiềm thức. Bởi lẽ, nhỡ miếng ngon bị lấy mất thì sao? Nhỡ về sau trải nghiệm không còn vui nữa thì sao? Vì trải nghiệm khi còn trẻ khác rất nhiều so với khi bạn về già và có nhiều tiền.

Tôi tin rằng, nhiều người cũng đang có uẩn ức này. Vì mọi người lập gia đình quá sớm, có con cái quá sớm và trải nghiệm rất tệ. Họ thiếu sự kết nối với thế giới và thấy mọi thứ thật nhạt nhẽo. Điều này mang lại sự hối tiếc về sau.

Không, thật sự là bạn phải vừa làm việc, vừa trải nghiệm, không thể chờ đợi được. Thời trẻ bạn đi du lịch bạn sẽ thấy vui, chứ về già, sau bao nhiêu năm "cống hiến" (cho bản thân do lòng tư lợi) thì còn sức lực và tinh thần đâu nữa mà cảm, với chả nhận?

Có nghĩa là bạn cần dám "vượt qua ranh giới" nữa. Vì lẽ, nhiều người tới thời điểm quyết định (critical moment) thì lập tức sợ hãi mà chùn bước, do đó, không có trải nghiệm. Những người vượt qua ranh giới thì hóa ra, mọi chuyện cũng không có gì mất mát to lớn cả, chỉ là "chuyển giai đoạn" mà thôi. Vì thế, họ ít bị uẩn ức hơn và cơ bản là không cần "sống và sỉ vả" như một số người.

Hình tượng "tiệc họp lớp cấp hai" có thể là chỉ thời gian lâu lắm rồi, tức là, có thể là nếu hôm nay bạn không làm ngay, thì rất nhiều năm sau bạn sẽ hối hận như trong bữa tiệc "reunion" này.

Tóm lại, tôi không nên làm việc quá nhiều mà nên theo đuổi cả lý tưởng vui chơi, trải nghiệm nữa. Đúng là tôi có ý định như thế thật, vì trải nghiệm đem lại niềm vui, chứ không phải tiền bạc. Ngay cả lúc này, sau một lần trải qua phá sản, tôi vẫn không hiểu: Tiền bạc thì ý nghĩa quái gì.

Giấc mơ hay phết!
Mark

No comments:

Post a Comment