Chào các bạn!
Nếu chỉ ngồi nhà chém gió và theo đuổi đam mê thì cũng sẽ vui nhưng đôi khi nó không vui nữa và chúng ta quyết định đi làm để cống hiến. Chúng ta lao động vì một xã hội phồn vinh hơn! Và tất nhiên là CẠNH TRANH hơn, vì càng có nhiều người đi làm công nhân (worker), thị trường lao động càng trở nên khốc liệt, và có cạnh tranh nghĩa là hòa bình thế giới còn lâu mới có được. Hãy bán cá giá 100k và hôm sau bên cạnh sẽ bán 90k rồi chúng ta giảm xuống bán 80k. Chủ nghĩa tư bản! Cạnh tranh về giá! Có nhà thành phố à? Sẵn sàng đi làm với mức lương bèo hơn. Công ty vô trách nhiệm vô thời hạn chúng tôi chỉ tuyển các bạn trẻ có nhà thành phố, để trừ thẳng tiền thuê nhà vào tiền lương. Miễn là bạn đủ để ăn cơm hàng cháo chợ sống qua ngày, thì bạn vẫn làm, vì thời đại tư bản này là cạnh tranh, bạn đòi lương cao hơn thì có hàng tấn người có nhà ổ chuột sẵn sàng thay thế bạn.
Thế đấy, đôi khi chúng ta cứ đi làm, viết CV cho hay, đòi mức lương mà mình muốn. Chỉ là bán bằng cấp, học lịch thôi mà! Nếu người ta thấy học lịch bạn đủ cao, người ta sẵn sàng trả bạn mức lương bạn muốn, dù bạn làm cũng chỉ ngang với người khác. Nhưng chẳng phải làm người kinh doanh đi khoe là công ty tôi có tiến sỹ ABC làm thích hơn là khoe công ty tôi toàn cấp ba, chăm chỉ và cầu tiến chứ.
Lao động chỉ là giá trị hơi ảo và chúng ta cứ phải tôn vinh vì thời cuộc nó thế! Giá mà không ai đi làm, thị trường bớt cạnh tranh, thì người đi làm sẽ mua nhà, mua xe, tiêu tiền dư dả và ai cũng hạnh phúc. Còn nhân dân không lao động (không đi làm) cũng có thể chè chén, đánh bài ngày đêm, cũng thật là cuộc sống thi vị.
Nhưng khi đi làm thì chúng ta sẽ bước vào một cảnh giới khác, có thể cũng là chốn nghỉ chân thôi. Vì không đi làm cũng có nhiều điều mệt mỏi, nhất là về tiền bạc, mà cụ thể là TÌNH PHÍ. Tình phí cũng tốn kém lắm đấy.
Trái tim ba mảnh