Miễn 100% phí hồ sơ du học Nhật + Tặng 5~9 triệu/bạn

Saturday, February 5, 2022

Trái tim ba mảnh

Chào các bạn!

Nếu chỉ ngồi nhà chém gió và theo đuổi đam mê thì cũng sẽ vui nhưng đôi khi nó không vui nữa và chúng ta quyết định đi làm để cống hiến. Chúng ta lao động vì một xã hội phồn vinh hơn! Và tất nhiên là CẠNH TRANH hơn, vì càng có nhiều người đi làm công nhân (worker), thị trường lao động càng trở nên khốc liệt, và có cạnh tranh nghĩa là hòa bình thế giới còn lâu mới có được. Hãy bán cá giá 100k và hôm sau bên cạnh sẽ bán 90k rồi chúng ta giảm xuống bán 80k. Chủ nghĩa tư bản! Cạnh tranh về giá! Có nhà thành phố à? Sẵn sàng đi làm với mức lương bèo hơn. Công ty vô trách nhiệm vô thời hạn chúng tôi chỉ tuyển các bạn trẻ có nhà thành phố, để trừ thẳng tiền thuê nhà vào tiền lương. Miễn là bạn đủ để ăn cơm hàng cháo chợ sống qua ngày, thì bạn vẫn làm, vì thời đại tư bản này là cạnh tranh, bạn đòi lương cao hơn thì có hàng tấn người có nhà ổ chuột sẵn sàng thay thế bạn.

Thế đấy, đôi khi chúng ta cứ đi làm, viết CV cho hay, đòi mức lương mà mình muốn. Chỉ là bán bằng cấp, học lịch thôi mà! Nếu người ta thấy học lịch bạn đủ cao, người ta sẵn sàng trả bạn mức lương bạn muốn, dù bạn làm cũng chỉ ngang với người khác. Nhưng chẳng phải làm người kinh doanh đi khoe là công ty tôi có tiến sỹ ABC làm thích hơn là khoe công ty tôi toàn cấp ba, chăm chỉ và cầu tiến chứ.

Lao động chỉ là giá trị hơi ảo và chúng ta cứ phải tôn vinh vì thời cuộc nó thế! Giá mà không ai đi làm, thị trường bớt cạnh tranh, thì người đi làm sẽ mua nhà, mua xe, tiêu tiền dư dả và ai cũng hạnh phúc. Còn nhân dân không lao động (không đi làm) cũng có thể chè chén, đánh bài ngày đêm, cũng thật là cuộc sống thi vị.

Nhưng khi đi làm thì chúng ta sẽ bước vào một cảnh giới khác, có thể cũng là chốn nghỉ chân thôi. Vì không đi làm cũng có nhiều điều mệt mỏi, nhất là về tiền bạc, mà cụ thể là TÌNH PHÍ. Tình phí cũng tốn kém lắm đấy.

"Trái tim ba mảnh" = Сердца трёх

Trái tim ba mảnh

Wednesday, February 2, 2022

Bỗng dưng ... đi làm

Chào mọi người!

Năm nay tôi đột nhiên chuyển hướng ... đi làm công, cụ thể là làm công nhân (coder) kiêm xe ôm. Nó giống như một câu chuyện mà chúng ta phải phân tích tâm lý của nhân vật chính, và ở đây là phân tích tâm lý của bản thân. Tình hình nền kinh tế rất xấu và tôi bị giảm thu nhập, dẫn tới thua lỗ. Do đó, có một áp lực lớn phải thay đổi mà không phải thay đổi nhỏ nữa, mà là thay đổi lớn cho 5 tới 10 năm tới. Cần phải có sự thay đổi hướng đi để có thể thích ứng với bối cảnh mới.

Vì thế, sau hơn 10 năm sống tự do thoải mái, tôi quyết định xin việc làm. Việc này có rủi ro không? Rất rủi ro, vì tôi đã luôn sợ hãi TRẦM CẢM trong hơn mười năm qua. Đấy là nỗi sợ lớn nhất ngăn cản tôi thực sự đi làm. Nhưng mọi thứ tệ đi và tôi nghĩ rằng mình cần thay đổi, vì những cơn trầm uất xuất hiện ngày càng nhiều. Bởi vì lĩnh vực dịch thuật mà tôi làm trở nên cạnh tranh hơn và tôi rơi vào tình trạng THIỂU NGHIỆP (thiếu việc làm), trong khi vật giá lại tăng lên không ngừng. "Thiểu nghiệp" thì không hẳn là thất nghiệp nhưng mà thiếu số lượng việc làm cần thiết, vì thế tình hình tài chính trở thành một cơn đau đầu. Có lẽ đây cũng là cơ hội tốt để thay đổi.

Các giấc mơ xấu thường xuyên xuất hiện, thường bắt đầu bằng cảnh tươi đẹp và kết thúc xám ngoét. Đó là tín hiệu rõ ràng rằng có những uẩn ức (xung đột giằng xé) trong tiềm thức. Điều đó cũng chứng tỏ là những căng thẳng vô hình khiến cho giấc ngủ không ngon.

Tôi chợt hiểu ra rằng có lẽ mình đã đi hết một chu kỳ = một chương trong cuộc đời. Vì thế, áp lực phải thay đổi là rất lớn. Nhưng năng lượng đã bị bào mòn đi khá nhiều do trải qua một giai đoạn dài căng thẳng và tiêu tốn nhiều năng lượng. Nhất là môi trường nền kinh tế hiện tại cũng không phải là thời điểm tốt để kinh doanh (việc kinh doanh sẽ ngốn rất nhiều năng lượng!).

Trong lúc đang bế tắc thì tình cờ có người bạn gợi ý đi làm IT Comter. Nếu đã làm IT Comter thì sao không làm hẳn kỹ sư cầu nối (BrSE) vì BrSE lương sẽ tốt hơn và có thể phát huy được cả tiếng Nhật lẫn năng lực về công nghệ thông tin.

Viết CV và đi xin việc