Miễn 100% phí hồ sơ du học Nhật + Tặng 5~9 triệu/bạn

Thursday, October 29, 2020

Tiếng sét ái tình

Trong tình trường thì phải thấm nhuần một triết lý: Hay không bằng hên! Liệu rằng trong cuộc đời có thể gặp "tiếng sét ái tình" (love at first sight, 一目ぼれ hitomebore) hay không? Vì có vẻ mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều, sẽ không bị rơi vào "friend zone" và tốn vô vàn thời gian vô ích.

Có nhé! Tôi gặp tiếng sét ái tình thông qua app hẹn hò, ở người thứ sáu. Ngon, quá ngon! Nhưng đúng là chỉ là hên thôi, chứ không phải do tài năng đức độ gì đặc biệt. Vì có vẻ có mỗi mình tôi là vẫn còn tin vào app hẹn hò, mặc dù không hi vọng lắm. Dường như tất cả đều đã thử, và đã thất vọng. Nhưng tôi thấy mới gặp 6 người mà đã gặp tiếng sét ái tình, thì xác suất cũng cao đấy chứ nhỉ?

NIỀM TIN là thứ giúp chúng ta thành công, không chỉ trên app hẹn hò mà trong cả cuộc đời. Vấn đề mọi chuyện diễn ra quá nhanh, chỉ chưa đầy một tuần nên tôi trở nên bối rối và lo sợ, liệu có bị tan sớm không. Để ứng phó với tình hình mới, tôi nghe sẵn nhạc thất tình và đau khổ sẵn từ ngày hôm nay. Vì tôi độc thân quá lâu rồi, nào biết cách duy trì một mối quan hệ. Chỉ kiểu như:

"Thi đua ta quyết tiến lên,

Tiến lên ta quyết tiến lên hàng đầu,

Hàng đầu ta quyết đi đầu,

Đi đầu ta biết đi đâu bây giờ?"

Nhưng mối ngon thì phải cố hết sức, còn đâu là do số phận và ý trời, biết làm sao được. Chỉ có thể "ăn" đúng theo phúc phận mà mình có thôi. Sao không mạnh dạn tiến lên?

Thực ra năm ngoái cũng gặp một em rất ngon (giờ thì thấy không ngon nữa), cũng rút ngắn khoảng cách rất nhanh chỉ theo một tuần theo đúng phương châm đánh nhanh thắng nhanh rút gọn. Ban đầu khá thuận lợi nhưng sau đó thất bại vì phương pháp sai, đã thế còn chẳng có gì hợp nhau. Ý tôi là thất bại ý, nếu thành công thì có khi hợp ngay. Nhưng trong cuộc đời ai lại đi nhận lỗi về bản thân, trừ những người đau khổ?

Tôi chỉ muốn tổng kết lại phương pháp để mọi người chống ế, thoát ế.

Đó là phải cài ngay một app hẹn hò và viết profile với hình ảnh của bạn nhìn được được một tí, mà đừng có tự kỷ quá, tức là gồm cả hình với bạn bè thì sẽ tốt hơn.

Nếu không quảng cáo bản thân ở bất kỳ kênh nào thì sao chống ế được nhỉ? Nhiều người tiếc thời gian hẹn hò trên app, nên đã bỏ lỡ cả tuổi thanh xuân. Nếu chờ đợi cơ hội tự rơi xuống như chờ sung rụng, thì trong thời đại tư bản ai cũng bận rộn thế này, ai mà có thời gian tìm hiểu xem bạn là con người như thế nào?

Mọi người đều đang phải nai lưng ra làm để đưa lãnh đạo và tư bản đi lên CNXH cả nhé. Không ai rảnh mà tìm hiểu hay làm quen bạn.

Vì thế, ngoài kênh offline truyền thống thì chỉ còn app. Mà nếu bạn đi làm thì kênh offline hầu như chỉ là đồng nghiệp trong công ty. Còn khách hàng thì mấy ai dám động tay vào.

Quen người lạ hay hạ người quen?

Công hạ người quen như đồng nghiệp công ty hay bạn bè nghe có vẻ hay, nhưng thực ra rất tệ. Vì nếu thất bại bạn sẽ là kẻ thất bại trong mắt mọi người, ai cũng phán xét bạn. Hơn nữa, vì sợ bị phán xét mà bạn trở nên NHÚT NHÁT, vì thế mà cuối cùng mối quan hệ trở thành FRIEND ZONE nhé.

Còn quen một người hoàn toàn xa lạ (là lý tưởng của tôi), thì chẳng ai phán xét bạn cả. Vì thế, mọi chuyện có thể diễn ra cực nhanh, miễn là người ấy bật đèn xanh thôi. Mà trong tiếng sét ái tình, nếu bạn đi đúng cách, thì làm gì có đèn đỏ! ^^

Chỉ vài buổi hẹn hò là đã "tình trong như đã, mặt ngoài chẳng e" nữa nhé. Nghe thì cũng có vẻ ảo đấy, nhưng thực ra, vì chẳng sợ ai phán xét nên mọi chuyện cực kỳ thuận lợi và dễ dàng. Tiếng sét ái tình không phải là thứ mà mọi người muốn bỏ lỡ trong cuộc đời này.

Còn nếu là người quen có mối quan hệ hữu cơ thì ai cũng nhút nhát, càng hẹn hò xác suất có thể đi tới ảo mộng sau cuối, chứ đừng nói là ảo mộng ai tình, ngày càng giảm đi.

Từ lần hẹn hò thứ 4 mỗi lần hẹn xác suất giảm một nửa. Tôi ví dụ, nếu sau lần hẹn 3 xác suất là 50% thì lần 4 chỉ còn 25%, lần 5 là 12.5%, ... tới lần thứ 10 thì chẳng còn bao nhiêu cả. Nếu bạn không từ bỏ thì đúng là quá ngu ngốc. Có lẽ mất thêm 10 năm sẽ dạy bạn sáng mắt ra nhiều điều.

Người Nhật có câu:

男は度胸、女は愛嬌 (Otoko wa dokyou, onna wa aikyou)

Monday, October 26, 2020

Tâm bệnh

"Tâm bệnh càng chữa càng nặng"

- Ngạn ngữ cổ nhân loại -

Vì sao tâm bệnh?

Sau mỗi chương trong cuộc đời (7 - 10 năm), con người thường bị tâm bệnh. Đó là khi đã đi tới cùng một con đường và ở vào thế tiến thoái lưỡng nan. Cho dù là bạn bước chân vào đời đi làm, hay đi du học/sinh sống/định cư ở nước ngoài, hay ở trong một mối quan hệ quá lâu, thì cuối mỗi chương sự bế tắc sẽ lớn dần lên và cuối cùng tâm bệnh sẽ tìm tới. Tệ hơn là còn có thể bị trầm cảm.

Đó là khi chúng ta không còn đủ sức để đi tiếp về tương lai, thực hiện các lý tưởng đã đề ra, và quá khứ bắt đầu trở nên một nỗi ám ảnh như bóng đen phủ xuống cuộc đời.

Phải làm thế nào để thoát khỏi tâm bệnh? Đây là câu ngạn ngữ của cổ nhân loại (trước thời đại robot): "Tâm bệnh càng chữa càng nặng", uống rượu giải sầu, lòng lại càng sầu thêm.

Cách tốt nhất để chữa tâm bệnh là không làm gì cả. Chỉ làm công việc chuyên môn và hoàn thiện nó lên. Tôi bị tâm bệnh từ đầu năm và sức khỏe lao dốc như thị trường chứng khoán, số lượng ác mộng mơ thấy bằng cả mười năm trước cộng lại. Và tôi biết, quá khứ đã bằng cách nào đó đào mồ sống dậy, phủ bóng lên cuộc sống hiện tại. Thế là tôi như một người đã lạc lối không còn biết mình nên đi về đâu.

Nhưng dù sao tôi cũng đã tranh thủ lập trình được một hệ thống để biến những ý tưởng thành hình thành dáng. Đây là những việc vừa sức có thể làm trong lúc sống điền viên qua ngày đoạn tháng.

Nếu là bạn thì sao? Nếu bạn đã đi làm 10 năm, chẳng lẽ không khủng hoảng hay sao? Mọi người đều khủng hoảng khi đã cháy hết năng lượng. Thậm chí nếu bạn đã sống ở Nhật 10 năm, bạn cũng bị cơn khủng hoảng lớn và mất niềm tin để bước tiếp. Và sau một thời gian dài tìm cách thích ứng, bạn đã kiệt quệ về thể lực và tinh thần.

Tất cả đều chỉ như bọn zoombie lê bước trong cuộc đời không mục đích mà thôi!

Đây có thể gọi là khủng hoảng giữa đời (mid-life crisis). Bao nhiêu thứ phải chi, bao nhiêu hóa đơn phải trả, bao nhiêu lý tưởng phải thực hiện mà lực bất tòng tâm, bao nhiêu sức lực tan biến cả. Như một chiếc xe hết xăng chết máy giữa sa mạc.

Trên thì có mẹ già, dưới thì có em (con) nhỏ! Cuộc sống như một con tàu đắm, cứ bịt lỗ này thì lại thủng lỗ khác. Mà trong thế đã cưỡi lên lưng cọp rồi, khó mà xuống được.

Điều chỉnh lối sống và cách làm việc

Năm nay sức khỏe và tinh thần tôi suy sụp một cách có hệ thống, nhưng bù lại tự nhiên lại thông minh xuất chúng! Phải thay đổi cách làm việc dựa vào sức, sang dựa vào TRÍ.

Trí tuệ, đó là thứ làm con người ta khác nhau khi đã đi được nửa đường đời.

Một người có trí tuệ biết rằng mình phải dừng lại, phải điều chỉnh lối sống và cách làm việc.

Một người không có trí tuệ sẽ hoảng loạn mà làm liều, gây ra hậu quả không thể khắc phục.

Do đó, khi các bạn còn trẻ, trong độ tuổi đôi mươi, quan trọng nhất chính là BƯỚC CHÂN RA THẾ GIỚI BÊN NGOÀI, tích lũy kiến thức và trí tuệ, mà trải nghiệm khi còn trẻ chính là tri thức.

Nếu thời trẻ bạn rèn giũa nhân cách, tài năng, thì bạn sẽ thành người có trí tuệ và có thể thay đổi lối sống, cách làm việc sang một cách thông minh hơn.

Thời trẻ thì tôi làm việc trâu bò, nhưng lúc này thì không thể. Tôi phải phát minh ra thêm các công cụ để làm việc tự động. Đây chính là lúc làm được như thế.

Ví dụ, tôi có một vài dự án quan trọng, không thể làm từ thứ từ thứ một được. Phải làm ĐỒNG THỜI MỌI THỨ QUAN TRỌNG. Cách làm việc vô cùng quan trọng. Đầu tiên phải làm cho hệ thống chạy được, một cách nhanh nhất có thể. Sau đó mới sửa dần các lỗi. Vì nếu không làm thế, khối lượng công việc là khổng lồ và không thể nào mà làm hoàn hảo được. Sẽ kiệt sức mà từ bỏ giữa chừng.

Vì làm theo cách này và hoàn thiện dần, mà trong năm nay hầu hết mọi thứ tôi định làm đều thành hình thành dáng.

Hơn nữa, nếu bây giờ không làm việc một cách thông minh, mười năm nữa sẽ lâm vào cảnh chưa giàu đã già vô cùng tai hại về sau.

Sức mạnh của sự trì hoãn