Trong tình trường thì phải thấm nhuần một triết lý: Hay không bằng hên! Liệu rằng trong cuộc đời có thể gặp "tiếng sét ái tình" (love at first sight, 一目ぼれ hitomebore) hay không? Vì có vẻ mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều, sẽ không bị rơi vào "friend zone" và tốn vô vàn thời gian vô ích.
Có nhé! Tôi gặp tiếng sét ái tình thông qua app hẹn hò, ở người thứ sáu. Ngon, quá ngon! Nhưng đúng là chỉ là hên thôi, chứ không phải do tài năng đức độ gì đặc biệt. Vì có vẻ có mỗi mình tôi là vẫn còn tin vào app hẹn hò, mặc dù không hi vọng lắm. Dường như tất cả đều đã thử, và đã thất vọng. Nhưng tôi thấy mới gặp 6 người mà đã gặp tiếng sét ái tình, thì xác suất cũng cao đấy chứ nhỉ?
NIỀM TIN là thứ giúp chúng ta thành công, không chỉ trên app hẹn hò mà trong cả cuộc đời. Vấn đề mọi chuyện diễn ra quá nhanh, chỉ chưa đầy một tuần nên tôi trở nên bối rối và lo sợ, liệu có bị tan sớm không. Để ứng phó với tình hình mới, tôi nghe sẵn nhạc thất tình và đau khổ sẵn từ ngày hôm nay. Vì tôi độc thân quá lâu rồi, nào biết cách duy trì một mối quan hệ. Chỉ kiểu như:
"Thi đua ta quyết tiến lên,
Tiến lên ta quyết tiến lên hàng đầu,
Hàng đầu ta quyết đi đầu,
Đi đầu ta biết đi đâu bây giờ?"
Nhưng mối ngon thì phải cố hết sức, còn đâu là do số phận và ý trời, biết làm sao được. Chỉ có thể "ăn" đúng theo phúc phận mà mình có thôi. Sao không mạnh dạn tiến lên?
Thực ra năm ngoái cũng gặp một em rất ngon (giờ thì thấy không ngon nữa), cũng rút ngắn khoảng cách rất nhanh chỉ theo một tuần theo đúng phương châm đánh nhanh thắng nhanh rút gọn. Ban đầu khá thuận lợi nhưng sau đó thất bại vì phương pháp sai, đã thế còn chẳng có gì hợp nhau. Ý tôi là thất bại ý, nếu thành công thì có khi hợp ngay. Nhưng trong cuộc đời ai lại đi nhận lỗi về bản thân, trừ những người đau khổ?
Tôi chỉ muốn tổng kết lại phương pháp để mọi người chống ế, thoát ế.
Đó là phải cài ngay một app hẹn hò và viết profile với hình ảnh của bạn nhìn được được một tí, mà đừng có tự kỷ quá, tức là gồm cả hình với bạn bè thì sẽ tốt hơn.
Nếu không quảng cáo bản thân ở bất kỳ kênh nào thì sao chống ế được nhỉ? Nhiều người tiếc thời gian hẹn hò trên app, nên đã bỏ lỡ cả tuổi thanh xuân. Nếu chờ đợi cơ hội tự rơi xuống như chờ sung rụng, thì trong thời đại tư bản ai cũng bận rộn thế này, ai mà có thời gian tìm hiểu xem bạn là con người như thế nào?
Mọi người đều đang phải nai lưng ra làm để đưa lãnh đạo và tư bản đi lên CNXH cả nhé. Không ai rảnh mà tìm hiểu hay làm quen bạn.
Vì thế, ngoài kênh offline truyền thống thì chỉ còn app. Mà nếu bạn đi làm thì kênh offline hầu như chỉ là đồng nghiệp trong công ty. Còn khách hàng thì mấy ai dám động tay vào.
Quen người lạ hay hạ người quen?
Công hạ người quen như đồng nghiệp công ty hay bạn bè nghe có vẻ hay, nhưng thực ra rất tệ. Vì nếu thất bại bạn sẽ là kẻ thất bại trong mắt mọi người, ai cũng phán xét bạn. Hơn nữa, vì sợ bị phán xét mà bạn trở nên NHÚT NHÁT, vì thế mà cuối cùng mối quan hệ trở thành FRIEND ZONE nhé.
Còn quen một người hoàn toàn xa lạ (là lý tưởng của tôi), thì chẳng ai phán xét bạn cả. Vì thế, mọi chuyện có thể diễn ra cực nhanh, miễn là người ấy bật đèn xanh thôi. Mà trong tiếng sét ái tình, nếu bạn đi đúng cách, thì làm gì có đèn đỏ! ^^
Chỉ vài buổi hẹn hò là đã "tình trong như đã, mặt ngoài chẳng e" nữa nhé. Nghe thì cũng có vẻ ảo đấy, nhưng thực ra, vì chẳng sợ ai phán xét nên mọi chuyện cực kỳ thuận lợi và dễ dàng. Tiếng sét ái tình không phải là thứ mà mọi người muốn bỏ lỡ trong cuộc đời này.
Còn nếu là người quen có mối quan hệ hữu cơ thì ai cũng nhút nhát, càng hẹn hò xác suất có thể đi tới ảo mộng sau cuối, chứ đừng nói là ảo mộng ai tình, ngày càng giảm đi.
Từ lần hẹn hò thứ 4 mỗi lần hẹn xác suất giảm một nửa. Tôi ví dụ, nếu sau lần hẹn 3 xác suất là 50% thì lần 4 chỉ còn 25%, lần 5 là 12.5%, ... tới lần thứ 10 thì chẳng còn bao nhiêu cả. Nếu bạn không từ bỏ thì đúng là quá ngu ngốc. Có lẽ mất thêm 10 năm sẽ dạy bạn sáng mắt ra nhiều điều.
Người Nhật có câu:
男は度胸、女は愛嬌 (Otoko wa dokyou, onna wa aikyou)