Chào mọi người!
Có quá nhiều biến cố xảy ra kể từ khi tôi bắt đầu đi làm, và tôi bị biến đổi thành một con người khác. Thế giới cũ của tôi đã sụp đổ, và tôi phải chịu những nỗi đau khôn xiết, mọi niềm vui như "hóa thành tro trong miệng". Tôi không biết những biến cố này chỉ là ngẫu nhiên (xảy ra cho bất kỳ ai, chả có bất kỳ ý nghĩa gì cả) hay tất yếu (con đường phải đi qua để trưởng thành) nhưng chắc chắn, tôi đã đánh mất trí tuệ và sự hài hước (nếu đã từng có). Đôi khi tôi tự hỏi chuyện quái gì đang xảy ra. Nhưng nếu không viết lại thì mười năm nữa sẽ quên mất, sẽ chẳng còn nhớ gì nữa. Biết đâu, có thể nó lại có thể giúp ích cho ai đó, cũng bị sụp đổ thế giới nội tâm như tôi.
Nhân tiện, bạn có biết vì sao hoa ven đường thường có màu vàng không?
Người anh hùng chết vì Viêm!
Người anh hùng ấy, cưỡi con ngựa cao lớn với ngọn giáo sắt dài trên tay, tay kia cầm ngọn cờ chính nghĩa để hiệu triệu quần hùng cùng đứng lên làm cuộc khởi nghĩa diệt gian trừ bạo, thay đổi càn khôn.
Đúng lúc anh vừa giơ ngọn cờ chính nghĩa lên, thì chứng viêm ruột cấp phát tác, cơn quặn bụng đau đớn khôn xiết khiến anh bủn rủn cả người đánh rơi ngọn cờ chính nghĩa và ngã ngựa.
Anh ôm bụng quằn quại trong cơn đau đớn khôn xiết, và chết trong bãi shit nhầy nhụa của chính mình.
Trong lúc đó, ngọn cờ của anh rơi trúng một căn lều nhỏ trên kênh vừa đủ cho 1 người ngồi với thiết kế đơn sơ với mái lá và tường tre tạm, làm rơi cả mái lẫn tường xuống chỉ còn nền gỗ với 4 cọc cắm trên kênh. Trên đó lại là một người đàn ông chân chính khác, người mà rất có thể khi người anh hùng hiệu triệu quần hùng sẽ cùng nhau rong ruổi sa trường chiến đấu cho chính nghĩa, lúc này vẫn chưa kịp mặc quần lại.
Một cảnh tượng thật bi tráng đến nao lòng!
Tất cả đều vì Viêm mà ra!
Nhân dân đồn đại rằng, mỗi cây hoa vàng ven đường đều là nơi mà những người anh hùng đã từng ngã xuống mà mọc lên. Vì sao hoa lại có màu vàng? Vì đó là màu của ... Khồng! Đừng nghĩ vậy. Đó là màu của vinh quang và chính nghĩa, của sự xả thân cho tự do!