Nếu bạn muốn theo đuổi ước mơ hay lý tưởng, thì bạn sẽ mất rất nhiều thời gian, có thể là cả cuộc đời. Bạn sẽ sống trong một ảo mộng (living in a fantasy) nhưng bạn sẽ trở nên vô trách nhiệm với mọi người xung quanh, cụ thể là gia đình bạn. Chưa chắc họ đã chấp nhận việc đó. Bạn có thể mất tất cả. Khi theo đuổi ước mơ thì phải chấp nhận mất mọi thứ.
Theo đuổi ước mơ = Cả thể giới sụp đổ
Vì sao lại nói như thế?
Vì bạn là người đi kiếm tiền và đổ rác cho cả gia đình - thường là toàn những người không tự lập, nhất là ở những nơi theo "chủ nghĩa gia đình" (chủ nghĩa bầy đàn). Bạn không kiếm đủ tiền, không giải quyết vấn đề cho mọi người thì sẽ chẳng ai thích bạn cả. Họ sẽ càm ràm, than phiền cả ngày, khiến bạn chán ngấy họ. Vì đơn giản, họ không có lý tưởng hay ước mơ gì.
Người không có ước mơ, lý tưởng = Người càm ràm, kêu ca phàn nàn
Đây là hình ảnh minh họa về ước mơ và lý tưởng:
Ước mơ cần "ăn" rất nhiều thời gian
Ước mơ hay lý tưởng cũng như PACMAN, cần ăn rất nhiều THỜI GIAN mới có thể thành hiện thực được.
Mà trong cuộc đời, khi bạn theo đuổi ước mơ, còn rất dễ gặp ma nữa. Gặp ma là tiêu đời. Tức là không dễ để ước mơ thành hiện thực, mà phải rất KHÉO LÉO, phải tránh được ma quỷ, hơn nữa còn phải nhanh tay, nhanh trí nữa. Chứ trí tuệ, năng lực hạn chế, hành tung chậm chạp thì đại nghiệp không thể thành.
Do đó, muốn ước mơ thành hiện thực thì từ lúc thường ngày đã phải luyện trí não, luyện tay chân cho nhanh nhẹn. Tóm lại vẫn là HỌC TẬP thôi.
Muốn ước mơ thành hiện thực thì phải VÔ TRÁCH NHIỆM
Học tập, năng lực cao chẳng qua chỉ là một yếu tố để thành công. Quan trọng là phải biết "vô trách nhiệm". Vì ước mơ tốn rất nhiều thời gian, hơn nữa, cần sự CHUYÊN TÂM, nên không thể bị phân tâm với vấn đề xung quanh được.Ở các nước "nho xanh" thì ước mơ khó thành hiện thực, vì con cái phải phụng dưỡng, chăm sóc cha mẹ (kể cả vật chất lẫn tinh thần), đơn giản là không có thời gian cho bản thân hay sống cuộc đời bản thân.
Chưa kể, nếu họ có năng lực cao, họ còn phải chăm lo cho cả anh chị em theo chỉ đạo của cha mẹ nữa.
Như thế, sẽ có nhiều trách nhiệm và không thể theo đuổi ước mơ hay lý tưởng được.
Chỉ có những dân tộc tiên tiến ở phương tây hay Nhật Bản mới có thể theo đuổi ước mơ, làm thành đại nghiệp được, vì họ hoàn toàn "vô trách nhiệm" với cha mẹ (cha mẹ họ có lương hưu + tiền tiết kiệm và/hoặc trợ cấp).
Tóm lại, theo đuổi ước mơ là vô trách nhiệm, và chưa chắc mọi người đã ủng hộ bạn đâu. Nếu bạn vừa cố gắng theo đuổi ước mơ vừa sống "có trách nhiệm" thì cũng như bạn đuổi hai con thỏ cùng một lúc.
Kết quả là: Bạn THẤT BẠI. Bạn là kẻ thất bại trong cuộc đời. Hoặc đơn giản là bạn là KẺ NỬA MÙA, luôn khổ tâm không biết phải làm thể nào mới đúng:
- Sống có trách nhiệm với gia đình hay
- Theo đuổi ước mơ
Dù thế nào, cũng sẽ cắn rứt lương tâm. Nếu sống vô trách nhiệm với gia đình, thì sẽ cảm thấy có lỗi với họ (thật ra là do người xung quanh trong xã hội ảnh hưởng), nếu không theo đuổi ước mơ, sẽ cảm thấy cắn rứt với bản thân. Luôn luôn mắc kẹt giữa hai lựa chọn, nên cả đời là kẻ nửa mùa, về cơ bản là thất bại khi không đạt được mục tiêu nào.
Những người không thể theo đuổi ước mơ
Nếu một người phải có trách nhiệm với gia đình, hay không có thời gian mà cố theo đuổi ước mơ sẽ thất bại. Bạn không nên khuyên họ theo đuổi ước mơ hay lý tưởng. Vì đằng nào họ cũng thất bại mà thôi.Nói chung, với người bận rộn, nhiều nghĩa vụ hay trách nhiệm thì bạn không nên khuyên gì. Vì đằng nào thì xã hội cũng định hướng cho họ sống vì gia đình, vì ở đây là "chủ nghĩa gia đình".
Vấn đề thường là, những người như thế thường không hài lòng với cuộc sống của bản thân. Nên thường họ sẽ tìm ý kiến của nhiều người. Nếu họ có hỏi bạn, thì bạn nên xác nhận xem họ có đang SỐNG TỰ DO, có nhiều thời gian và không có nghĩa vụ, trách nhiệm với người khác không đã.
Trên đời, muốn có được thứ này (ước mơ thành hiện thực, hoàn thành đại nghiệp) thì phải hi sinh thứ khác (trách nhiệm, nghĩa vụ), không thể có cả hai.
Nếu một người không sống tự do, thì lời khuyên vô ích. Vì họ đâu có quyết định cuộc đời của họ? Cuộc đời của họ là do cha mẹ, gia đình, định kiến xã hội quyết định, thì khuyên họ làm gì nữa. Chỉ tốn THỜI GIAN mà thôi. Nên dành thời gian này để thực hiện ước mơ của bạn.
Câu hỏi đầu tiên là: Bạn có THỜI GIAN không? Bạn có TỰ DO quyết định cuộc đời mình không?
Cuộc đời đúng là PACMAN.
Mark
Cảm ơn Mark đã chia sẻ! Mình thấy bài viết rất có ý nghĩa với mình.
ReplyDelete