>>Nhật ký tằn tiện
Bạn vẫn có thể sống vừa tằn tiện để tiết kiệm tiền bạc tối đa, vừa sống đẳng cấp. Tôi sẽ hướng dẫn cách làm.
Tằn tiện là bạn hạn chế tối đa chi tiêu, cắt bỏ chi tiêu vô bổ và chỉ chi tiêu thực chất, theo nguyên lý 90/10: 10% những thứ thật sự cần thiết đóng góp cho 90% lối sống của bạn, còn 90% chỉ đóng góp cho 10%. Bỏ hẳn những thứ vô bổ đi. Tôi không còn cà phế đạo nữa, vì nó không đóng góp gì nhiều vào chất lượng cuộc sống.
Còn đẳng cấp là thế nào? Mọi người thường định nghĩa là "sang chảnh", đi ăn nhà hàng sang, mặc quần áo hàng hiệu vv.
=> Bạn nên mua khi nào sale lớn, ví dụ X'mas.
Tôi vẫn dùng đồ hiệu nhưng dạo này không mua quần áo mới mấy. Tôi chỉ mua một đôi giày thể thao giảm giá 75% (do hết size), vẫn vô cùng hài lòng. Như thế vẫn là hàng hiệu và vẫn đẳng cấp, vì có câu ngạn ngữ Nhật Bản như thế này:
腐っても鯛 Kusatte mo tai = Dù có ươn thì vẫn là cá tráp (tương đương cá "tiến vua")
Tạm dịch: Dù có sờn rách thì vẫn là hàng hiệu
Còn ăn uống thì sao, vì sao chúng ta lại lê la hết nhà hàng này tới nhà hàng khác, từ món Nhật tới món Ấn và thậm chí cả món Mông Cổ??
Vì nếu chỉ ăn ở nhà thì có nguy cơ thiếu chất, da, cơ sẽ không khỏe. Người ăn hàng nhiều có lợi thế là đủ chất, dinh dưỡng tốt, sắc mặt hồng hào. Thực ra là do mức sống cao hơn = tiêu nhiều tiền hơn, nhưng quan trọng chính là ĂN UỐNG ĐA DẠNG.
Khi nhìn sắc mặt một người theo kiểu trông mặt mà bắt hình dong, chúng ta biết được tình trạng dinh dưỡng của họ, từ đó mà quyết định có tôn trọng họ hay không, có chơi với họ hay không. Ai chẳng muốn kết thân với người có dinh dưỡng tốt.
Vì sao? Vì họ là người tốt: Người dinh dưỡng tốt = Người tốt.
Nghe thì có vẻ cực đoan nhưng đây được gọi là "luật ngầm" trong cuộc sống. Thông thường, người tốt phải là người nghèo khổ rách tả tơi sẵn sàng đồng cảm và bố thí cho người khác. Đấy là khái niệm "tốt" trong thế giới như thế.
Trong một thế giới khác, dinh dưỡng và sức khỏe mới là tiêu chí về "người tốt".
Lý do là vì nếu một người có sức khỏe tốt, họ không bị phức cảm tự ti, không ghen ghét đố kỵ với người khác, vì thế họ không bận tâm việc sân si, nói xấu sau lưng vv. Còn người tốt kiểu "lá rách đùm lá nát" thì thường chỉ giúp người kém hơn mình, nhưng sẽ đố kỵ với người có hoàn cảnh tốt hơn mình, và bị phức cảm tự ti vì sao mình tốt mà lại có cuộc sống không tốt.
Chơi với người bị phức cảm tự ti (inferiority complex) thì không biết họ sẽ chơi xấu bạn lúc nào đâu. Nếu bạn hơn họ, họ sẽ nói xấu bạn, đem những thông tin mà bạn nói cho họ đi rêu rao làm mất uy tín của bạn vv. Thậm chí bạn chưa cần hơn họ mà chỉ cần họ nghĩ là bạn hơn họ, hay bạn làm mếch lòng họ, là đủ để họ làm thế rồi.
Đặc điểm chung là dinh dưỡng không tốt. Nên nếu bạn thực sự khổ sở thì nên chơi, nhưng bạn khá lên rồi thì không nên chơi, tính toán như thế cũng mệt mà??
Nên trong cuộc sống, chơi với người dinh dưỡng tốt thì tốt hơn rất nhiều. Tức là chơi với người có lối sống (lifestyle) tốt, thì do họ không bị phức cảm tự ti, nên mối quan hệ bền vững và bất biến. Bạn không phải lo họ sẽ buôn dưa lê thông tin của bạn vv. Như tôi không buôn dưa lê của ai cả, vì việc đó không đúng đắn. Tôi chỉ nói về lối sống, làm sao tằn tiện để tiết kiệm tiền, đầu tư thế nào cho đúng thôi.
Vì thực ra, tôi là người có dinh dưỡng tốt.
Phương trình về đẳng cấp
PHƯƠNG TRÌNH: DINH DƯỠNG TỐT = ĐẲNG CẤPNgười giàu chưa chắc đã có đẳng cấp. Nếu họ là trọc phú, kiến thức về dinh dưỡng cũng chẳng hơn gì người khác. Dinh dưỡng tốt liên quan tới kiến thức về dinh dưỡng (ví dụ bác sỹ Shinya Hiromi).
Một người không biết nấu ăn thì không thể có dinh dưỡng tốt. Dù bạn giàu hay nghèo, nếu bạn biết nấu ăn và có kiến thức về dinh dưỡng, bạn vẫn sống lâu. Người nghèo thậm chí nếu sống đạm bạc và tằn tiện còn sống lâu hơn người giàu nhiều. Người giàu thường chết sớm vì tim mạch, mỡ trong máu (ngược lại người nghèo hay chết vì ung thư).
Như vậy, để có đẳng cấp thì bạn phải nấu ăn ngon, tức là phải hiểu nguyên lý nấu ăn cũng như có kinh nghiệm thực tế về nấu ăn. Bất kỳ ai dinh dưỡng tốt và sống lâu đều nấu ăn ngon. Tôi cũng đã viết khá nhiều về lý tưởng 99 (sống lâu tới 99 tuổi) rồi, và chắc chắn các bạn cũng hiểu được nguyên tắc nấu ăn, đó là nguyên liệu tốt, gia vị tốt, cách gia vị thẩm thấu và nguyên tắc về lửa (để nấu vừa chín thức ăn).
Nghe có vẻ phức tạp nhưng đấy không phải thứ bạn cần học mà bạn có thể CẢM NHẬN khi tham gia nấu ăn.
Cách làm: Lên mạng tìm công thức và nấu lại y chang.
Bạn chỉ cần bắt chước công thức đã thành công và rút kinh nghiệm dần. Tôi thậm chí còn không bao giờ thất bại, vì tôi hiểu NGUYÊN LÝ.
Nếu không thể nấu ăn bạn sẽ không kiểm soát được những thứ đưa vào trong cơ thể, không kiểm soát nguyên liệu, mức độ vệ sinh, gia vị (ở VN thì cho bột ngọt, đường, muối vô tội vạ) vv. Nguy cơ cao là nạp quá nhiều đường, muối, bột ngọt, dầu mỡ (loại cũ chiên đi chiên lại nhiều lần). Từ đó làm suy yếu sức khỏe tổng thể. Ngoài ra, vì vệ sinh không thật sự tốt sẽ làm tổn hại đường ruột, gây ra hậu quả lâu dài về sau.
Làm cả món nhậu ở nhà
Sao không làm món nhậu đơn giản ở nhà và mời bạn về nhậu ở nhà (nhớ thu tiền nguyên liệu, đây không phải chủ nghĩa cộng sản)? Sao không làm cocktail hay pha chế đơn giản, và làm ở nhà? Sao không pha rượu mơ ở nhà?Thay vì ra quán nhậu vô cùng đắt đỏ (vì chi phí bất động sản bong bóng), bạn có thể làm ở nhà với chi phí rẻ hơn nhiều, mà vẫn có thời gian với bạn bè.
Bạn có thể làm sinh tố, làm các đồ uống chỉ với máy xay sinh tố.
Có biết bao nhiêu cách để "tự cung tự cấp". Thời gian? Chẳng lẽ đi ăn bên ngoài không tốn thời gian hay sao? Chẳng qua do bạn lười dọn dẹp. Nhưng nếu bạn có cách làm, bạn cũng ít phải dọn dẹp.
Ngoài ra, bạn sẽ tìm được niềm vui trong cuộc sống, và vì thế, bạn sẽ không còn đâm đầu vào công việc nữa. Vì không nên ôm đồm như thế, chỉ làm việc vừa phải và sống thư thái thôi. Khi bạn sáng tạo hơn thì hiệu quả tự tới, chứ ôm đồm và căng thẳng sẽ không giúp bạn làm việc tốt hơn.
Khi bạn sống tằn tiện và đẳng cấp, các mối quan hệ sẽ trở nên tốt hơn. Và may mắn sẽ tới với bạn.
Mark
No comments:
Post a Comment