Họ ghét bạn vì bạn khác biệt.
Họ ghét bạn vì bạn tự do còn họ thì không.
Họ ghét bạn vì bạn không có cùng giáo điều, tín điều với họ.
Họ ghét bạn vì bạn không sùng bái lãnh tụ và sùng bái cá nhân như họ.
Họ ghét bạn vì không sống bầy đàn như họ và hành động giống họ.
Họ ghét bạn vì bạn có lý tưởng, ước mơ chứ không sống bầy đàn.
Họ ghét bạn vì bạn có thể còn họ thì không.
Có cả tỷ lý do như thế. Nếu bạn đi du học mà "lỡ" xin được học bổng thì nhiều khi cũng bị ghét luôn dù bạn không lấy gì của họ. Có lẽ chỉ những người công chính và thích học tập là ủng hộ và chúc mừng bạn thật lòng mà thôi.
Bạn mà vào được đại học quốc lập hay quốc lập danh tiếng coi chừng cũng bị ghét "đồ ăn may".
Nếu bạn quá quan tâm vì sao người ta ghét bạn thì bạn sẽ không thành công.
Vì họ có thể ghét bạn vì nhiều lý do lắm. Và vì sao phải quan tâm tới ý nghĩ của hater, loser? Chỉ tốn thời gian thôi. Theo tôi chỉ cần tập trung thời gian, sức lực cho lý tưởng và công việc. Du học cũng là một dạng "công việc" và "xin học bổng" cũng là một dạng "công việc". Dù thành công hay không, hãy làm tốt nhất có thể. Về sau, điều quan trọng chỉ là bạn có nỗ lực hết sức mình hay không mà thôi.
Hãy lấy ví dụ Donald Trump. Vì sao truyền thông (liberal media) ghét ông ấy thế? Vì ông ấy khác biệt và không chia sẻ giá trị quan của họ. Ông ấy không phải là trí thức elite, mà là người lao động, dù ông ấy là tỷ phú. Vì sao ông ấy phải khổ tâm vì công việc? Đó là do lòng nhiệt huyết và ý thức trách nhiệm mà thôi.
Đây là điều mà giới tinh hoa (elite) không có. Họ chỉ thích mị dân và bắt tay với truyền thông để mị dân. Như vậy thì họ làm rất ít, nói nhiều, hưởng lợi nhiều.
Ông Trump coi làm tổng thống là một công việc, hơn nữa là công việc quốc gia, chứ không phải là danh vọng. Vì thế ông ấy làm việc ngay từ ngày đầu, chứ không tiệc tùng chúc tụng xong rồi mới làm. Đây là mẫu người hành động (DOER) chứ không phải diễn giả (TALKER). Phần lớn chính trị gia là dạng talker. Những việc ông ấy định làm thì ông ấy đã nói rõ từ đầu trong cương lĩnh "Cuộc đấu tranh của tôi" (My Campaign) và ông ấy làm đúng như thế.
Vì sao con người sợ bị người khác ghét?
Vì không an toàn, vì không được lợi, vì nhiều lý do. Sợ bị chơi xấu sau lưng, sợ bọn tiểu nhân, sợ đủ thứ. Đây là một căn bệnh do bị giáo dục lòng tự tôn thấp (tự trọng thấp) từ thời nhỏ gây ra, thường là do hay bị cha mẹ mắng chửi, không được tôn trọng thân thể và sự tôn nghiêm về nhân cách.
Ở các gia đình thông minh ví dụ như các gia đình Do Thái thì không bị vấn đề này. Đó là lý do họ thông minh. Người Nhật thật ra cũng rất thông minh nhưng thường chỉ là trong biên giới của họ vì họ không lưu lạc như dân Do Thái.
Cần phân biệt các kiểu "bị ghét"
Bạn bị ghét vì khác biệt hay có lý tưởng thì tốt, nhưng bị ghét vì thái độ tồi, cư xử kém thì lại khác hẳn. Vì theo luật nhân quả, thái độ tồi, cư xử kém là do bị giáo dục kém. Giáo dục kém thì dẫn tới ý thức kém, năng lực thấp, làm việc không hết trách nhiệm, nên đời sống kém (chất lượng sống thấp). Sự thật là giáo dục kém sẽ đeo bám tới cuối đời vì:
Đã thái độ tồi thì lại không có người khôn ngoan nào chịu chơi cùng và chỉ ra cái sai.
Mà có chỉ ra thì lại tự ái và xa lánh người khôn ngoan chỉ chơi với người tư lợi.
Nếu bạn có lý tưởng mà bị ghét thì có khi dễ thành công đấy. Vì người ghét bạn thường là loser (kẻ kém cỏi), hater (ghen ăn tức ở). Có một câu thế này của Bert Hanson (Horribel Bosses 2):
"I make new enemies every day, it's called business."
Tôi tạo ra kẻ thù mới mỗi ngày, việc đó gọi là kinh doanh.
- Bert Hanson -
Kết luận là, trên đường đời hãy chấp nhận mọi chuyện như nó vốn có, vì chỉ đơn giản là một biến cố thời gian mà thôi.
- Mark -
No comments:
Post a Comment