Có câu chuyện ngụ ngôn thế này để tham khảo. Tựa để là "The Foolish Man" (Tạm dịch: Anh chàng ngu ngốc). Để tham khảo về "tại sao chúng ta nghèo". Ngoài ra, câu chuyện cũng nói cho chúng ta biết rằng: Hạnh phúc phải đi tìm mới có (^o^) chứ không có mà ăn sẵn đâu. Hãy cố gắng tìm kiếm vận may và hạnh phúc của bạn ở chân trời xa tít nhé.
きっと青い鳥が見つかるよ!
Ngày xửa ngày xưa, có một chàng trai rất khỏe mạnh, chàng làm việc quần quật từ sáng đến tối mà chả khi nào đủ ăn, cứ thiếu thốn trăm bề. Một hôm, chàng bèn đi hỏi người già nhất làng tại sao chàng khỏe mạnh chăm chỉ mà vẫn không đủ ăn? Người già bảo chàng hãy đi tìm Thần Mặt Trời, ông ấy sẽ cho chàng trai biết điều mình cần biết.
Theo sự hướng dẫn của người già, chàng trai đi về phía đông, chàng đi mãi đi mãi. Một hôm, trên đường chàng gặp một con sói lớn, nó hỏi chàng đi đâu? Chàng trai thực thà kể lại câu chuyện của mình cho nó. và con sói nhờ chàng trai hỏi Thần Mặt Trời vì sao nó ăn rất nhiều mà vẫn không khi nào hết đói, và nó rất khổ sở trong việc này, chàng trai nhân lời hỏi dùm nó.
Và chàng trai lại tiếp bước lên đường, chàng đi rất lâu, rất lâu đến một ngôi làng nọ. Đo là một ngôi làng rất giàu có, chàng thấy một cô gái xinh đẹp kiều diễm ngồi buồn rầu trong ngôi nhà của mình. Thấy lạ, chàng trai vào hỏi thăm cô gái. Cô gái cho biết mình là chủ ngôi nhà này, mặc dù đây là ngôi nhà giàu nhất làng, của cải vô số nhiều người hầu hạ nhưng nàng không thấy vui vẻ trong lòng. Biết được ý định đi tìm Thần Mặt Trời của chàng trai, cô gái nhờ chàng hỏi dùm nguyên nhân nỗi buồn của mình, và chàng trai đồng ý.
Và chàng trai tiếp tục lên đường, chàng đi mãi đến một dòng suối trong vắt. Bên bờ suối có mọc mỗi một cái cây, nhưng kỳ lạ là cái cây lại khô cằn, không có đến một chiếc lá. Chàng trai ngồi nghỉ mát dưới gốc cây và kể về cuộc hành trình của mình. Cây nghe xong than thở: anh hỏi dùm tôi với, tôi sống cạnh dòng suối này rất lâu rồi nhưng lại khô héo quanh năm. Chàng trai nhân lời hỏi dùm cây.
Chàng trai lại tiếp tục lên đường, chàng đi rất lâu, có lẽ đã đến tận cùng thế giới. thế nhưng chàng không thấy Thần Mặt Trời đâu cả, chàng vô cùng thất vọng và nằm ngủ tại đó. Bỗng có một ông già râu tóc bạc phơ, mắt sáng như sao từ đâu đi tới, ông lão đánh thức chàng trai dậy và hỏi chàn trai đến đây có việc gì? Chàng trai nói rằng mình đi tìm Thần Mặt Trời vì có một vài điều cần hỏi nhưng đã đi hết đường mà vẫn không tìm thấy. Ông lão mỉm cười: ta có thể giúp con giải đáp 3 điều thắc mắc. Chàng trai vô cùng mừng rỡ, chàng nhớ đến cái cây bên bờ suối, của cô gái trong làng nọ và của con sói lớn mình gặp trên đường nên liền kể lại và nhờ ông lão giải đáp. Ông lão nghe xong mỉm cười giải đáp: cô gái buồn rầu vì đã đến tuổi lấy chồng nhưng không biết vì thế đâm ra buồn phiền, về bảo cô ấy lấy một người chồng là xong. Cái cây mọc bên bờ suối nhưng khô cằn vì dưới gốc của nó trước kia bọn cướp có chôn rất nhiều vàng và châu báu làm nó không hút được nước nên ngày càng khô héo. Còn con sói thì chỉ việc kiếm một "thằng ngu" ăn thịt là sẽ hết đói ngay thôi. Chàng trai định hỏi về bản thân mình nhưng ông lão ngăn lại vì đã xong ba câu hỏi. Ông lão mỉm cười nói: con là người rất tốt, hạnh phúc đang chờ con phía trước, ta chính là Thần Mặt Trời đây, con hãy quay về nhà của mình đi, và ông lão biến mất.
Mặc dù chưa hỏi được nguyên nhân nghèo khó của mình nhưng chàng trai rất vui vẻ vì lời nói của Thần Mặt Trời. Chàng vội vã lên đường đi về. Chàng gặp cái cây bên bờ suối và nói lại những lời nói của Thần Mặt Trời cho cây nghe, cây vô cùng mừng mỡ, nó bảo chàng trai đào lấy hết vàng bạc dưới gốc lên đi, tất cả sẽ là của chàng trai. Nhưng chàng trai không đồng ý, chàng vội vã ra đi vì hạnh phúc đang chờ chàng phía trước. Chàng đến ngôi làng nọ và chuyển lại lời Thần Mặt Trời cho cô gái, cô gái đỏ mặt thẹn thùng và muốn cùng chàng trai kết thành phu thê. Một lần nữa chàng trai từ chối vì theo lời Thần thì hạnh phúc đang chờ chàng phía trước, chàng vội vã lên đường. Cuối cùng, chàng gặp lại con sói lớn nọ, nó hỏi chàng về cuộc hành trình và có hỏi dùm nó không. Chàng trai kể hết toàn bộ câu chuyện cho con sói nghe về cô gái, về cái cây bên bờ suối. Cuối cùng chàng nói lại lời của Thần là bảo con sói hãy tìm một thằng ngu mà ăn thịt thì sẽ hết đói. Con sói gầm lên: Mi chính là kẻ ta cần tìm. Nói xong nó vồ chàng trai và ăn ngấu nghiến.
Nguồn: http://truongton.net/forum/archive/index.php/t-1314834.html
Về nguồn ngốc câu chuyện
Ảnh: Wikipedia (public).
Câu chuyện này có lẽ là bắt nguồn từ "The Foolish Man" của nhà thơ kiêm nhà văn Armenia nổi tiếng Hovhannes Tumanyan 1869-1923 và được kể lại thành nhiều phiên bản khác nhau. Phiên bản trên là kể theo lối ngụ ngôn. Dưới đây là một phiên bản tiếng Anh dạng kể lại.
+Xem nội dung
The Foolish Man
There was a poor man who lived at the edge of the town in a house of old bricks, with poor fitting windows and a rusty steel roof. In summer his house was very hot and in winter it was cold, when it rained the roof leaked. The man thought he never seemed to have any luck, he had stopped taking pride in his appearance, his hair was unkempt and his clothes ragged. He had just enough land to grow food to feed himself. From time to time the man found work but one way or another the jobs finished and he never seemed to be further ahead, it seemed the more he worked the less he had to show for it. His wife died after their first year of marriage and they didn't have children. And the man would like another wife he thought he had nothing to offer prospective brides and so he lived alone.
One day the man resolved to go and find God and tell him of the unfairness of his life and ask God to grant him a favor. So he set off into the forest in search of God.
On his way he met an old grey wolf, so thin its ribs showed clearly. The wolf growled and asked the man where he was going.
“I am going in search of God” said the man “ To tell him of my trials and sufferings."
“Well” said the wolf, “ Since you are going to find God, when you see him will you please tell him there is a wolf roaming in the forest who cannot find food and is hungry day and night. As God created me please ask God to feed me.”
The man committed to tell God about the wolf and continued on his journey.
Not long after the man met a pretty young woman collecting small wild flowers in the forest.
“Where are you going” she asked the man.
“I am going in search of God to ask him to help me.”
“Then” said the young woman, “Please tell God there is a pretty young woman, healthy and rich who is not happy. Please ask God to help her.”
The man committed to tell God about her and continued on his way.
After some time the man came to a tree on a dry bank beneath which was a flowing stream. The man sat in the shade of the tree to rest as he had been travelling all morning.
The tree spoke to the man saying “Traveler where are you going?”
“I am going in search of God” said the man “I am going to ask him for help”
“Well” said the tree “ if you are going to ask God for help, please ask him to help me also, please tell God there is a dried up tree on a bank whose roots cannot reach the stream below and it is dry on the bank all year round. Please ask God to send some water so that I may become green again.
The man promised to tell God of the tree’s plight and continued on his way.
Eventually the man found God manifesting in the form of an elderly man with a long white beard sitting in the shade of a high rocky outcrop.
“Lord” Said the man, “I have come in search of you.”
“You are welcome”, said God, “What can I do for you?”
The man said, “Life is not fair and I want you to be fair to everyone, I work twice as hard as many I know
yet they are rich and live well and I am poor, lonely, often hungry and unhappy.”
God though for a moment and then said, “Please go now and you will be rich, I grant you luck, go find it and enjoy it”
“I have something else to tell you Lord” said the man, and he told God of the troubles of the hungry wolf, the pretty young woman and the dried up tree.
God promised he had help for them all and told the man what he must do. The man thanked God and began his journey back, almost at a run to begin his new life as a rich man.
On his way back he came to the tree.
“What is Gods message to me?” said the tree
“God told me that you have a pot of gold buried beneath your roots and once it is dug out then your roots will become free and you will be green again.”
“Wonderful” said the tree, “then you are just the man to dig out the gold, you can keep it for yourself and then I will be green again.”
“No” said the man “I have no time now, I am in a hurry, God has given me my luck and I must now go and find it so that I can have a happy life.”
And the man rushed off and almost ran into the pretty young woman who had been waiting for him.
“Sir what is God’s word for me? How will I ever be happy?”
“God told me that you must find a precious friend for yourself and then you won’t be sad anymore and your life will be joyful and you will be happy,” said the man
The young woman gazed openly and directly to deeply into the man’s eyes and had he looked he would have seen her tender heart, “Please! Will you be my precious friend?” asked the young woman with much feeling.
But the man averted his eyes “No, I have no time to be your friend” said the man, “ God has given me my luck and I must go and find it and enjoy it”. As he said these words the man was already leaving at a half-run rushing off up the path.
The man had not gone far when the hungry wolf ran toward him on the path.
“Traveller, does God have a message for me?” said the wolf
The man told the wolf that God had told him that the wolf would go hungry until he found a foolish man. And when he found one he should eat him immediately and he would be satisfied.
Then the wolf said “Where on earth am l likely to fine a man as foolish as you?” and with that he ate the man and was satisfied.
(This is a retelling of the story “The Foolish Man” by the famous Armenian poet and writer Hovhannes Tumanyan 1869 -1923)
Source: http://jocknoble.blogspot.com/2013/11/the-foolish-man.html
No comments:
Post a Comment