Thế nào là "cảnh sát tốt" trong một xã hội dân trí thấp, dân tộc cảm tính, con người ỷ lại?
Bạn thật sự nên:
- Quét ra ngoài đường
- Đẩy xe giúp người già, cõng người già qua đường
- Nấu cháo phát miễn phí
Vì sao bạn lại làm các việc "ngoài chuyên môn" này? Vì như thế bạn mới làm việc ít người làm và ĐƯỢC XÃ HỘI TÔN VINH. Từ đó, đem lại khoái cảm, xóa đi cảm giác nhàm chán hàng ngày.
Trong xã hội dân trí thấp, dân tộc cảm tính, người dân lười nhác và ỷ lại thì nên như thế. Chứ không nên đi bắt cướp, vì sẽ chẳng ai tôn vinh cả.
Chúng ta lấy ví dụ xã hội Nhật Bản đi. Cảnh sát chỉ làm việc đảm bảo trị an cho người dân, lương rất cao (so với mặt bằng xã hội) và tuyển rất khó thông qua kỳ thi cảnh sát toàn quốc (và tất nhiên là công bằng và minh bạch). Họ không làm công việc "quản lý người dân" hay "quản lý giấy tờ (hộ khẩu vv)" vì đó là việc của bên hành chính sự nghiệp (dân sự).
Nếu cảnh sát Nhật Bản ra được quét rác thì sao? Họ đang làm công việc của nhân viên vệ sinh môi trường. Như thế là không chuyên nghiệp. Nếu làm trong giờ hành chính thì sẽ bị coi là trốn việc, nên sẽ bị cảnh cáo hoặc đuổi việc. Hơn nữa, sẽ bị xã hội lên án do:
- Làm việc không đúng chức trách, lãng phí tiền thuế của người dân
- Trốn tránh công việc, nghĩa vụ phải làm
Còn nếu họ làm việc ngoài giờ hành chính thì họ chỉ được làm VỚI TƯ CÁCH CÁ NHÂN, chứ không được làm VỚI TƯ CÁCH CẢNH SÁT (trừ khi có khi đạo của cấp trên) vì đấy không phải là công việc của cảnh sát. Công tư là phải rõ ràng.
Nhưng ở xã hội dân trí thấp, dân tộc cảm tính, người dân ỷ lại thì lại được tôn vinh.
Nhưng nếu họ bắt cướp và làm tốt thì không ai tôn vinh họ. Vì ai cũng mắc căn bệnh chung: Nếu làm tốt là sẽ chê bai và đòi hỏi cao hơn nữa, và nếu không tiếp tục đáp ứng là sẽ bị phàn nàn liền.
Giống như cách người ta được dạy trong gia đình: Nếu "lỡ" được điểm 8 là cha mẹ sẽ lập tức yêu cầu điểm 9, 10 để đi khoe và phổng mũi với bạn bè (kiểu cha mẹ tư lợi).
Thà không làm tốt việc phải làm và làm mọi người thất vọng từ đầu, còn hơn là làm tốt, nỗ lực hết mình, mà mọi người vẫn thất vọng và sổ toẹt mọi cố gắng.
Cũng như dạng cha mẹ tự lợi, con cái thà học dốt từ đầu thì còn nhàn nhã, bị la mắng xíu thôi. Chứ cố gắng một cái là lòng tham của cha mẹ sẽ bùng phát và chỉ biết đòi hỏi ngày càng cao hơn tới mức hủy hoại cuộc sống con cái.
Vì thế, làm cảnh sát tốt đã khó, làm trong một xã hội dân trí thấp, dân tộc cảm tính, người dân ỷ lại còn khó gấp bại. Nếu thật sự bạn nỗ lực bắt trộm, thì người dân sẽ mất trộm suốt ngày và trình báo suốt ngày. Thậm chí mất cây chổi có khi họ cũng trình báo (mặc dù chính họ cất rồi lại quên).
Thực sự để làm cảnh sát tốt phải có LÝ TƯỞNG phụng sự xã hội. Và vẫn phải cân bằng với cuộc sống cá nhân. Nên nghề cảnh sát chỉ dành cho người lý tưởng cao mà thôi. Nếu không thì làm chỉ vì tiền lương, sẽ không có niềm vui gì mấy trong cuộc sống.
Xã hội mà muốn thay đổi từ dân trí thấp lên dân trí cao thì đơn giản là con người phải có quyền tự đo giáo dục, tự do phát biểu chính kiến mà không bị trừng phạt, tóm lại là vấn đề nhân quyền, dân quyền. Như người Nhật, họ bị người Mỹ buộc dùng hiến pháp dân chủ của Mỹ, không ai đứng trên hiến pháp hay pháp luật được. Dù sao thì cũng là do lãnh đạo của họ khá tốt, chấm dứt chiến tranh và đầu hàng khi bại cục đã rõ ràng.
Thế kỷ 17 khi tàu chiến phương Tây ngoài cảng dọa nã đại bác, triều đình Nhật Bản chấp nhận mở cửa và làm Minh Trị duy tân.
Thế kỷ 20, khi bại cục rõ ràng, chính phủ Nhật hoàng lại chấp nhận đầu hàng Mỹ để tránh rơi vào tay Liên Xô hay phải kháng chiến gian khổ.
Chắc không ai dám nói các lãnh đạo như thế là hèn nhát nhỉ?
Mark
No comments:
Post a Comment