Miễn 100% phí hồ sơ du học Nhật + Tặng 5~9 triệu/bạn

Thursday, February 11, 2021

Bộ mặt thật của Bigtech

Bigtech căm hận Trang Thái Tổ tới tận xương tủy. Vì Trang Thái Tổ đã làm lộ bộ mặt thật của bigtech. Hôm nay, chúng ta hãy cùng nhìn rõ bộ mặt thật của bigtech là như thế nào, và qua đó hiểu rõ tâm tư của bọn tư bản thân hữu cũng như bọn tư hữu và bọn tư lợi.

Bigtech kiếm lợi chủ yếu từ toàn cầu hóa, trong đó, có một phần không ít là khai thác lao động giá rẻ và môi trường tại Công Xưởng. Để toàn cầu hóa hoạt động, cần có Hoàng Đế Rồng ở Trung Địa. Vì thế, bigtech và Hoàng Đế Rồng bắt tay nhau, tạo ra một thế giới ngập trong tiền để chia chác, nhưng dựa trên sự lao động nô lệ và nô dịch các dân tộc khác dòng máu. Thậm chí, ngay cả những người theo tôn giáo cũng bị đàn áp thậm tệ dù họ không làm gì tổn hại cho chế độ của Hoàng Đế Rồng.

Bigtech nhắm mắt làm ngơ các vấn đề này trước nguồn lợi quá lớn trong quá trình hợp tác với Hoàng Đế Rồng trong toàn cầu hóa. Bởi vì, thứ mà bigtech quan tâm duy nhất chỉ là lợi nhuận.

Trong quá trình đó, bigtech nhập khẩu rất nhiều lao động giá rẻ từ các nước công xưởng, thay thế cho chính người lao động nước mình, tạo ra các tập đoàn toàn cầu. Và chính trong lòng bigtech phát sinh ra thứ gọi là "chủ nghĩa cộng đồng" (thế giới đại đồng), nên bigtech tự chuyển hóa từ bên trong, trở nên phi dân tộc hóa.

Do chứa rất nhiều lao động từ đủ các quốc gia khác nhau, bigtech trở thành một kẻ phải dĩ hòa vi quý, miễn là kiếm được lợi nhuận. Cuối cùng, bigtech chống lại chính những người theo chủ nghĩa dân tộc ở nước mình và tả hóa cao độ.

Miệng bigtech hay nói tới chống phân biệt chủng tộc, xóa bỏ hàng rào ngăn cách quốc gia, đề cao tự do dân chủ. SỰ THẬT là thế nào?

Miệng bigtech nói như thế nhưng tay bigtech làm lại khác. Bigtech hợp tác chặt chẽ với các chế độ độc tài. Các chế độ này giam giữ rất nhiều người trong các bức tường nhà tù, nhất là dân tộc khác máu khác lòng với họ. Các chế độ này đàn áp tôn giáo không sùng bái cá nhân, sùng bái lãnh tụ của họ. Và các chế độ này xây dựng một bức tường sắt thông tin, kiểm duyệt mọi thứ, giống như là toàn trị.

Bigtech nói một đằng, nhưng làm một nẻo. Đây chính là lý do Trang Thái Tổ phải phát động cả một cuộc thập tự chinh, và làm bigtech bị rớt mặt nạ. Cũng vì thế mà bigtech điên cuồng chống Trang Thái Tổ bằng mọi giá, kể cả những thủ đoạn bẩn thỉu, nhưng lại nhân danh "nền dân chủ".

Để làm như thế, bigtech hóa thân thành thứ giống hệt các chế độ độc tài: Kiểm duyệt và bịt miệng.

Bất kỳ ai yêu nước và theo chủ nghĩa dân tộc, nói lên sự thật để bảo vệ lợi ích dân tộc mình thì bigtech sẽ gán cho tội "kích động thù nhận và bạo lực" và bịt miệng không cho họ phát ngôn nữa.

Hóa ra, cái gọi là "nền dân chủ" chỉ là "nền dân chủ của bigtech, cho bigtech và vì bigtech". Đây là kiểu dân chủ và tự do "trong khuôn khổ pháp luật", mà pháp luật này do bigtech tùy ý đặt ra. Nhân dân đã nhận ra bộ mặt độc tài và chống tự do của bigtech.

Mối họa bigtech

Bigtech độc tài hóa và bắt tay chặt chẽ với Hoàng Đế Rồng sẽ khiến cho toàn cầu hóa tiếp tục tăng tốc, làm người dân Mễ mất đi việc làm, nước Mễ ngày càng vay tiền nhiều hơn để ban phát cho dân nghèo. Mà dân càng nghèo thì càng lú, ngày càng trông chờ trợ cấp chính phủ và chỉ bầu cho chính phủ cánh tả mị dân. Một ngày kia sẽ biến thành một nhà nước theo "chủ nghĩa cộng đồng".

Mối nguy lớn nhất chính là Hoàng Đế Rồng ngày càng mạnh hơn. Bigtech mang kỹ thuật mà nhân dân tích lũy được mấy trăm năm trao hết vào tay Hoàng Đế Rồng cốt sao toàn cầu hóa nhanh hơn nữa và kiếm được lợi nhuận hơn nữa.

Nội bộ của bigtech toàn người là nô lệ, gián điệp, hay ăn bổng lộc của Trung Địa. Vì thế, kỹ thuật mấy trăm năm phút chốc rơi vào tay kẻ thù địa chính trị nguy hiểm nhất.

Và kẻ thù này không bị bất kỳ giới hạn đạo đức nào. Khi có đủ sức mạnh, chẳng phải Hoàng Đế Rồng sẽ phát động chiến tranh, thống trị thế giới để rửa vết nhục ngày nào hay sao?

Hành động theo đuổi lợi nhuận mù quáng của bigtech đã làm quốc lực suy yếu, vận nước suy vi. Ngày bị nô dịch hóa không còn xa!

Nếu Hoàng Đế Rồng chiến thắng, người mà Hoàng Đế Rồng tiêu diệt đầu tiên chính là ... bigtech.

Sự ngây thơ của bigtech và giới "tinh hoa"

Wednesday, February 10, 2021

Tiết chế dục vọng

Chúng ta chỉ có thể thành công về tiền bạc nếu biết tiết chế dục vọng. Đây là khác biệt giữa một người sẽ giàu lên và một người nghèo vĩnh cửu. Tiết chế dục vọng có nghĩa là có thể tiết kiệm, từ đó tạo tiền đề để đầu tư. Ngay cả trong tình trường, chúng ta cũng phải tiết chế. Nếu chúng ta theo đuổi một con cá và con cá này lửng lơ con cá vàng, thì đừng có cố chịu đấm ăn xôi chỉ vì tiếc công sức đã bỏ ra, mà hãy tiết chế dục vọng lại và không theo đuổi nữa. Bởi vì, còn tiền là còn cơ hội. Tiền bạc chỉ nên dành cho người phù hợp theo cách hợp lý. Không thể cố giao dịch báo thù (gỡ gạc) mà có thể thành công, trong thị trường lẫn trong tình trường.

Không phải thứ gì chúng ta thấy hay hay và chúng ta có thể mua là chúng ta sẽ mua. Chúng ta sẽ không mua cho đến khi xác định được GIÁ TRỊ thực của nó, tức là hạnh phúc mà nó mang lại, và phải lớn hơn giá bán, tức là phải là MÓN HỜI mới mua. Tức là chúng ta sẽ chưa mua cho tới khi xác nhận được giá trị của nó nên sẽ hoãn cơn thích tức thời lại.

Trong thị trường cổ phiếu cũng như thế. Nếu một cổ phiếu tốt, nhưng giá đã quá cao, chúng ta có nên mua và HI VỌNG nó sẽ còn lên cao không? Như thế quá là rủi ro, có thể dẫn tới mất tiền. Có thể vừa mua xong nó quay đầu giảm giá. Sẽ phải đợi bao lâu để có thể hòa vốn? Ai mà biết được về thị trường.

Do đó, khi thị trường lên quá cao (bong bóng), hãy giữ nguyên tiền mặt đấy, bởi vì: Còn tiền là còn cơ hội.

Hãy áp dụng điều này một cách triệt để kể cả trong việc câu cá. Nếu bạn gặp một con cá ngon, bạn bỏ mồi ra câu, nhưng hóa ra là cá cảnh và lửng lơ con cá vàng với bạn, thì phải kiềm chế dục vọng lại mà CẮT LỖ. Tức là không chi tiêu thêm dù chỉ một xu.

Làm sao để có tương lai tài chính tươi sáng?

Những người không thể tiết kiệm thì đương nhiên là lúc này vui, vì họ đang tiêu tiền. Nhưng một ngày nào đó sẽ luôn bất an về tương lai, thất vọng về bản thân. Không có tiền nghĩa là không có cơ hội.

Ngay cả khi thị trường sụp đổ và tài sản ở giá rất hời, không có tiền cũng không mua được. Dù có ý tưởng kinh doanh hay, nhưng không xoay được vốn cũng bó tay.

Trong thị trường tài chính, bạn sẽ nhận thấy, ngoài THỜI GIAN để sinh lời thì SỐ VỐN BAN ĐẦU cực kỳ quan trọng. Nếu bạn không có vốn ban đầu đủ lớn, dù bạn có đầu tư tài giỏi, bạn cũng không kiếm được mấy. Ngoài ra, nếu không tiết kiệm thì làm sao có thể tích lũy thêm tài sản theo thời gian để làm nó sinh lời?

Lý tưởng nhất là bạn phải có một NGHỀ CHUYÊN MÔN để tạo ra dòng tiền, vừa nuôi sống bạn mà vừa dư ra để bạn đầu tư. Rồi bạn lại lấy tiền lời để du lịch - trải nghiệm - tái đầu tư. Cứ làm liên tục như vậy thì bạn sẽ giàu lên liên tục, ở một tỷ lệ cao hơn quần chúng rất nhiều.

Ngay cả cơ hội đầu cơ cũng chỉ tới với người có vốn lớn. Nếu thị trường nhà đất sụp đổ và người ta bán rẻ cả nhà đất ở vị trí đắc địa, mà bạn không đủ tiền, thì sao mà mua được?

Đầu tư an toàn = Không đánh bạc trong thị trường

Monday, February 8, 2021

Chủ nghĩa tối giản hàng hiệu

Nguyên nhân cốt lõi khi chúng ta mua đồ? Vì chúng ta muốn vui hơn. Mua sắm thực chất là để mua hạnh phúc. Thật tuyệt vời nếu có mục tiêu mua sắm. Nhưng nếu mua sắm vô độ thì sẽ rơi vào trầm cảm, do quá nhiều đồ cần quản lý, không còn thư thái nữa.

Có một cách để mua sắm còn vui hơn nữa, đó là chủ nghĩa tối giản hàng hiệu. Nếu mua một món đồ thật sự cần dùng và nó là hàng tốt và mua được ở GIÁ HỜI (big sale), thì sẽ còn vui hơn nhiều. Ai bảo sống tối giản thì sẽ không còn vui nữa?

Nếu mua thật ít đồ và mua đồ có chất lượng cao thì chúng ta sẽ chăm sóc đồ tốt hơn, phát huy tối đa công năng của nó. Chăm sóc đồ đạc là việc quan trọng để đồ đạc có thể sử dụng mãi mãi, hơn nữa chúng ta cũng vui vẻ. Cũng như một người chịu khó chăm sóc vườn tược vậy. Ví dụ, nếu bạn có đồ bếp xịn, bạn sẽ chăm nấu ăn ở nhà hơn. Từ đó, bạn TIẾT KIỆM hơn mà sống vui hơn, khỏe hơn ăn ngoài hàng rất nhiều (hàng quán thường dùng nguyên liệu rẻ tiền và môi trường chế biến không vệ sinh, rủi ro đạo đức cao).

Nếu bạn bắt đầu sống tối giản, thì tất nhiên là bạn không thể vứt hết đồ cũ đang còn dùng tốt để mua đồ xịn được. Vì như thế, sẽ tốn rất nhiều tiền và lãng phí. Tối giản có nghĩa là phát huy hết công năng của đồ vật hiện có. Nhưng nếu có thứ gì đó hỏng thì sẽ thay thế bằng đồ xịn. Theo năm tháng, số đồ vật trong nhà giảm đi, và số đồ xịn tăng lên. Mỗi món đồ như một phần cuộc sống, một phần máu thịt của bạn và bạn sẽ chăm sóc chúng với cả tấm lòng.

Như vậy nền tảng cuộc sống thường ngày đã khá vui vẻ rồi.

Ngược lại với chủ nghĩa tối giản hàng hiệu là CHỦ NGHĨA TỐI ĐA HÀNG CHỢ. Cần gì thì mua thứ đấy, với giá càng rẻ càng tốt. Làm thế cũng khá vui, mà cửa hàng đồng giá là ví dụ điển hình. Ngày nào bạn cũng có thể sống vui vẻ.

Nhưng tới một ngày, bạn không còn vui nữa vì nhà có quá nhiều đồ. Công dọn dẹp bắt đầu vượt quá cả sự tiện lợi của đồ dùng. Lúc nào cũng phải tìm kiếm, vắt óc suy nghĩ xem nó làm ở đâu.

Có rất nhiều đồ được mua trong một cơn cuồng mua sắm và không thật sự dùng tới. Với một núi đồ, chắc chắn là bạn không đủ thời gian và sức lực để dùng đến nó rồi.

Vui sống trong chủ nghĩa tối giản

Sử dụng hết công năng của đồ vật, yêu quý nó là niềm vui khi bạn sống tối giản. Tức là bạn tìm niềm vui trong lối sống và cuộc sống thường ngày. Giống như bạn có người yêu tuyệt vời và mỗi ngày đều nhìn thấy người này ngay trước mặt vậy.

Nếu không thế, bạn sẽ phải tìm niềm vui trong CHỦ NGHĨA TỐI ĐA, tức là luôn luôn mua sắm. Giống như bạn không có một người yêu tuyệt vời nên ngày nào cũng phải ra ngoài tán tỉnh một ai đó. Chỉ sợ rằng sẽ tới một ngày bạn mệt mỏi và mọi niềm vui tan biến.

Trong năm nay thì niềm vui của tôi là VIẾT BLOG, làm việc, học tập và đầu tư. Phải có niềm vui rõ ràng và theo đuổi nó thì mới không sa đà vào mua sắm và mạng xã hội.

Năm nay tôi sẽ tiếp tục sống tối giản nhưng sẽ tối giản cả thời gian vào mạng xã hội nữa. Chẳng được gì mà chỉ hại người.
Mark

Friday, February 5, 2021

Để tương lai tài chính không nát bét

Tương lai tài chính của mọi người có thể sẽ bị hủy hoại. Dù ở quốc gia nào thì quỹ hưu trí cũng sắp vỡ. Tất nhiên là nó sẽ không vỡ, vì chính phủ sẽ in tiền bù vào. Tiền thành giấy và bạn bị bần cùng hóa. Khi bạn về hưu sẽ thế nào? Ăn không dám ăn, mặc không dám mặc. Muốn đi thăm bạn bè cũ thì tiền đi lại không có. Thuốc thang chữa bệnh ngốn cả một gia tài và bạn phải sống bằng trợ cấp không biết chừng.

Chúng ta phải chống lại nghịch cảnh này. Thời đại này là in tiền vô tội vạ và người giàu càng giàu, người nghèo càng nghèo. Vì người giàu cầm tài sản như bất động sản, cổ phiếu, vàng, v.v. nên việc in tiền không ảnh hưởng tới tài sản của họ, nhưng người nghèo thì phải cầm tiền mặt nên tài sản bốc hơi sau mỗi lần in tiền. Chưa kể, nếu bạn bị sa thải, thất nghiệp, thì lấy tiền đâu mà sống? Chẳng phải sẽ phải chấp nhận những công việc bóc lột hơn, lương thấp hơn hay sao?

Ảo mộng trung lưu

Tuesday, February 2, 2021

Nền kinh tế bất động sản hóa

Nền kinh tế hiện nay là nền kinh tế bị "bất động sản hóa" tức là lấy bất động sản làm trung tâm. So với cách đây chục năm thì có khác, vì thời đó chưa kết hối và kết kim, nên nền kinh tế bị vàng hóa, ngoại tệ hóa (đô la hóa), khiến cho công cụ tiền giấy (in tiền) bị hạn chế tác dụng.

Vì sao nền kinh tế bị bất động sản hóa? Vì vàng bị kết kim (nhà nước độc quyền vàng), và ngoại tế bị kết hối (nhà nước độc quyền ngoại tệ).

Các chuyên gia hay "ca ngợi" là việc này giúp ổn định tiền tệ, vĩ mô, ổn định nền kinh tế nhưng việc của họ là ca ngợi mà. Chứ hậu quả là nền kinh tế bị bất động sản hóa và làm rất nhiều doanh nghiệp, cá nhân phá sản thì họ im như thóc.

Tức là, người dân vốn không tin tiền giấy do bị in quá nhiều, trượt giá, lạm phát cao cảm nhận được theo từng năm, nên họ thích giữ ngoại tệ và vàng. Nhưng từ khi ngoại tệ và vàng bị độc quyền, họ mất đi kênh lưu trữ tài sản, chỉ còn bất động sản để đầu tư.

Từ đó, tất cả đều phải nháo nhào lên con tàu bất động sản, đẩy giá bất động sản lên cao.

Ngoài ra, việc kết hối, kết kim là để cứu nhà giàu và tư bản thân hữu, vv khỏi cảnh phá sản. Họ không những không phải chịu trách nhiệm cho sự kinh doanh yếu kém của mình, mà vẫn giữ được bất động sản và ngày càng giàu lên.

Cuối cùng, tất cả đều phải đẩy hết tiền vào nhà đất, đẩy giá lên cao vút theo từng năm và quả bóng bất động sản ngày càng khổng lồ.

Vì sao bong bóng bất động sản nở lên mãi?

Vì đây là kênh duy nhất chống trượt giá, in tiền, và ai cũng đổ tiền vào. Người chưa lên tàu (chưa mua được bất động sản) thì nóng lòng tìm mọi cách lên tàu. Người lên tàu rồi, tức là có bất động sản rồi, thì không ai muốn "tài sản" của mình mất giá, ngày đêm cầu nguyện cho nó tăng giá.

Người giàu hay người nghèo đã lên tàu đều muốn bất động sản tăng mãi, trừ người chưa lên được tàu! Người chưa lên tàu thì đương nhiên là mong bong bóng nổ để họ còn lên được tàu, hay xì đi cũng được, để họ mang hết tiền tiết kiệm, vay cha mẹ và người quen, vay ngân hàng để lên tàu. Sau khi lên được tàu, họ cũng lại trở nên giống người đang ngồi trên tàu, là cầu nguyện cho bất động sản họ mua cứ tăng giá mãi theo từng năm.

Nhưng, cái gì cũng có cái giá của nó.

Bong bóng bất động sản = Kinh tế tiêu điều xơ xác

Sunday, January 31, 2021

"Chi tiêu của người này là thu nhập của người kia" liệu còn đúng không?

Chúng ta hay nghe "Chi tiêu của người này là thu nhập của người kia", nếu chúng ta không chi tiêu nữa, thì chẳng phải sẽ khủng hoảng kinh tế, và cuối cùng chính chúng ta cũng không có thu nhập nữa đúng không?

Vì thế, CHI TIÊU = ĐẠO ĐỨC.

Câu trả lời của tôi: Đúng và không đúng.

Tôi không chi tiêu vô bổ, bằng mọi giá. Tôi vẫn có thể vào nhà hàng sang, nhưng chỉ để mua trải nghiệm một lần, như kiểu dùng đũa một lần ý. Còn bình thường tôi đi quán bình dân ngon, bổ, rẻ, sạch và nấu ăn ở nhà.

Đúng là vì sao? Vì nếu mọi người đều không chi tiêu, việc kiếm tiền trở nên rất khó khăn. Ai cũng nghèo đi, vì thế, phản ứng của họ là tăng giá lên để còn trả tiền mặt bằng, cuối cùng, họ phá sản. Vì ai cũng nghèo và chi tiêu ít đi, bạn kiếm tiền khó hơn.

Không đúng là vì sao? Vì thực ra, chính phủ in tiền cứu doanh nghiệp thân hữu, và vì thế, chi tiêu công trở thành chủ đạo trong xã hội, nên việc bạn chi tiêu không quan trọng nữa. Rồi từ doanh nghiệp thân hữu này tiền tỏa đi các hướng.

Suy cho cùng, chi tiêu để duy trì nền kinh tế đâu phải nghĩa vụ của bạn? Nếu chính phủ cứu doanh nghiệp bằng mua lại nợ xấu, hãy cứ để họ phát hành trái phiếu, vay tiền, chi tiêu công thật nhiều. Nói theo bọn chuyên gia là "dùng công cụ tài chính" để "điều tiết nền kinh tế".

Những người cực nghèo và sùng bái chính phủ (đại súc sinh), vì họ tin yêu chính phủ "của họ", thì người cứu họ là chính phủ của họ. Không thì cha mẹ họ sẽ cứu họ bằng cách cho họ ăn ở miễn phí. Họ trở thành người vô hình không đóng góp gì cho nền kinh tế thôi, cũng không chết được đâu.

Họ ra ngoài kiếm tiền chẳng qua để nhậu nhẹt, xong hát hò phá làng phá xóm thôi mà. Ngoài ra còn đá gà nữa, chẳng tác dụng gì với nền kinh tế, làm hại cuộc sống của người khác.

Bạn không cần chi tiêu vì những người này.

Ngoài ra, việc chi tiêu không làm bạn giàu lên. Giàu có nằm ở lối sống, cách thức làm việc, năng lực sáng tạo, không nằm ở việc mọi người cùng nhau chi tiêu.

Tôi ví dụ có chị mát xa, anh cắt tóc và chú bán cháo ếch. Mỗi suất ví dụ 50k đi. Mỗi ngày ba người làm dịch vụ cho nhau, kiếm 50k từ nhau. Rồi cùng nhau tăng giá lên 100 triệu, thế là mỗi người lại kiếm được 100 triệu. Mọi người giàu có lên?

Không, vẫn thế! Mặc dù GDP của đất nước này tăng hẳn từ 150k lên 300 triệu cơ đấy!

Vì bản chất mua bán dịch vụ chẳng thay đổi gì cả, chẳng ai giàu lên. Kiểu chi tiêu bạt mạng kiểu Mỹ (không có tiền tiết kiệm) là như vậy. Cuối cùng lại trông chờ vào cứu trợ khi có thảm họa xảy ra.

Nếu bạn không chi tiêu nữa thì sao? Chị mát xa không có việc. Anh cắt tóc không có khách. Chú cháo ếch không bán được hàng. Họ không phải làm việc nữa, rất rảnh rỗi. Vì rảnh rỗi nên họ sẽ sáng tạo ra thứ gì đó để làm. Như thế tốt cho họ và cho mọi người. Hoặc họ có thể về nhà sống bám cha mẹ. Hoặc họ yêu cầu chính phủ của họ trợ cấp cho họ, để họ kiếm việc mới.

Chính phủ có thể in tiền cấp cho họ kia mà. Đấy mới gọi là "chi tiêu của người này là thu nhập của người kia".

Còn chi tiêu của bạn lại là thu nhập của người giàu! Bạn phải đóng thuế, trả tiền cho bất động sản đắt đỏ. Vào nhà hàng thì 50% số tiền bạn phải trả là cho bất động sản rồi. Còn thuế tiêu thụ, phí phục vụ nữa. Trăm lần đắt, ngàn lần đắt! Nấu ăn ở nhà luôn cho rồi.

Khi bạn không chi tiêu

Người giàu không kiếm được tiền của bạn, mô hình kinh doanh của họ bị khủng hoảng. Chính phủ sẽ cứu họ bằng cách in tiền ra cho họ, nếu họ là người quan trọng. Họ có tiền thì họ lại chi tiêu, người khác lại kiếm được tiền từ họ. Tất cả mọi người đều sẽ sống qua ngày và không vui.

Không ảnh hưởng gì tới nền kinh tế cả. Việc của bạn là tiết kiệm và đầu tư, vậy thôi.

Đầu tư là để tránh nếu chính phủ in tiền ra thì tiền tiết kiệm của bạn bị bốc hơi. Bạn mua tài sản mà bạn không phải bán nó đi, và nó không bị mất giá bởi lạm phát.

Nguyên tắc thật đơn giản và dễ hiểu. Đừng bao giờ vì sợ lạm phát mà mua hết thứ này tới thứ kia.

Vì nếu bạn làm thế, bạn không có tiền cho lúc nguy cấp, không có tiền để đầu tư, và sống ngập trong đồ vật và dành tất cả thời gian, tâm trí để quản lý chúng! Đấy không phải cuộc sống thanh thản.

Đối với tôi CHI TIÊU = PHI ĐẠO ĐỨC.

Mark

Nền dân chủ big-tech và nền độc tài toàn cầu hóa

Thế giới đã thay đổi và nhân dân nhận thức sâu sắc sự thay đổi này sau cuộc Thập tự chinh của Trang Thái Tổ (chống lại hoàng đế Rồng đã trỗi dậy ở Trung Địa).

Cụ thể là nền dân chủ đã bị thoái hóa thành nền dân chủ big-tech, trong đó các công ty công nghệ lớn sử dụng truyền thông, chủ yếu là mạng xã hội, để nhồi sọ nhân dân, bịt miệng những người nói lên sự thật trái ý mình. Như vậy, "dân chủ" chỉ còn là một hình thức giả tạo. Vì big-tech đã quyết định sẵn cục diện, tức là quyết định nhân sự ngay từ trước bầu cử. Bầu cử chỉ là "bầu cảnh".

Nghiêm trọng hơn, họ thay đổi cả bản chất việc bầu cử tự do, vì họ vừa nắm truyền thông, vừa nắm công nghệ. Nói cách khác, họ gian lận có hệ thống. Vì thế, nền dân chủ đã thối nát.

Ở nửa bên kia của thế giới, các chế độ độc tài cũng chuyển hóa thành "độc tài toàn cầu hóa", trước đây dùng cách bưng bít thông tin để "ngu dân dễ trị" thì nay mở cửa có kiểm sát nhưng chuyển sang chế độ "bần dân dễ trị".

Dân bị duy trì cuộc sống nghèo khổ, triệt tiêu tầng lớp trung lưu thì lấy đâu mà đấu tranh. Sức tàn lực kiệt và chỉ mong kiếm sống qua ngày. Từ đó, còn sinh ra một tầng lớp đông đảo bị suy kiệt chỉ còn biết trông chờ chính phủ, trở thành ĐẠI SÚC SINH của chính phủ, trở thành loại cảnh sát hay loa phường không đồng để tuyên truyền, ca ngợi và bảo vệ chính phủ.

Vì sao nền dân chủ big-tech và nền độc tài toàn cầu hóa dựa vào nhau cùng tồn tại?

Nền dân chủ big-tech và nền đồng tài toàn cầu hóa dựa vào toàn cầu hóa và dựa vào nhau để tồn tại.

Vì big-tech sống bằng cách hút máu từ toàn cầu hóa, khai thác tài nguyên, môi trường, con người ở các nước công xưởng, và nền độc tài cũng vậy. Vì công việc chuyển hết sang các xứ công xưởng nên dân các nước phát triển nghèo đi và thất nghiệp (đồng nghĩa chỉ trông chờ cứu trợ), vì thế, chính phủ các nước này lại in trái phiếu để vay nợ nhằm tiêu xài, và trở thành con nợ của big-tech.

Đồng thời, các nước độc tài bòn rút người dân tới tận xương tủy trở nên giàu có, và lại cho chính phủ nước phát triển vay tiền thông qua mua trái phiếu. Quả bom vay nợ cứ thế càng ngày càng lớn, người dân ngày càng bị bần cùng hóa.

Tức là, big-tech phải dựa vào độc tài để sống, vì các xứ độc tài vừa là nơi khai thác tài nguyên, vừa là thị trường tiêu thụ. Nói nôm na thì giống như một trang trại vậy, kinh doanh để kiếm lời từ súc sinh trong đó.

Vấn đề là nền độc tài giờ không lo bị phá sản nữa. Nếu có sai lầm, thì sẽ được big-tech lấy tiền cứu trợ, nên miễn là vẫn tham gia chuỗi cung ứng toàn cầu hóa thì sẽ được cứu. Thế thì cần gì phải quan tâm đến đời sống nhân dân?

Chỉ cần làm sao duy trì họ ở mức nghèo khổ, luôn phải nai lưng ra làm kiếm sống, để BẦN DÂN DỄ TRỊ.

Big-tech cũng đâu cần phải tạo công ăn việc làm ở "nước mình" nữa? Vì đã có lao động nhập khẩu, và có thể chuyển hẳn công việc ra nước ngoài. Ở trong nước, họ chỉ cần nắm truyền thông để từ đó, lũng đoạn chính trị, mà "cuộc bầu cử bị đánh cắp" của Trang Thái Tổ là điển hình.

Cuộc thập tự chinh của Trang Thái Tổ đã làm cho mọi người mở mắt về những màn kịch của big-tech và các chế độ độc tài. Đó là một hệ thống thối nát sâu rộng và toàn diện, nơi con người đã vong bản, chỉ còn biết tư lợi cá nhân. Bọn đấy sẵn sàng ca ngợi các chế độ độc tài chỉ để duy trì lợi ích của mình. Lợi ích dân tộc, lẽ công bằng hay chính nghĩa đối với bọn ấy chẳng có ý nghĩa gì.

Nhưng do nắm truyền thông, chúng suốt ngày tuyên truyền như thể mình là thánh nhân cứu nhân độ thế vậy. Thôi, cứ cho như thế là đúng đi. Hãy gọi họ là "thánh nhân toàn cầu hóa", "đấng chăn dắt toàn cầu hóa".

Vì sao bạn bị bần cùng hóa: Sự phản bội lợi ích nhân dân

Một xã hội của người giàu, vì người giàu và do người giàu.